Đỗ Hồng

Xuân Đất Khách




Thời gian đẩy đưa ta vào năm mới
Phố lạnh lùng nằm đợi nắng về thăm
Lòng dửng dưng nghe Tết đến âm thầm
Không én liệng gọi xuân bên trời vắng

Hoa chưa thức trong mùa đông tĩnh lặng
Hàng cây gầy thương nhớ lá xanh xao
Tết cuối tuần rót rượu xuống hồn nhau
Cho vơi bớt nỗi u hoài xa cách

Mỗi năm đón hai lần xuân đất khách
Chút niềm vui đọng lại chén cay nồng
Vườn địa đàng thuở ấy hóa hư không
Ta lạc mất đành tìm trong giấc mộng

Nửa thế kỷ nổi chìm ôm hy vọng
Đi rồi về, Tết vẫn lạnh chơi vơi
Bạn bè ta lần lượt bỏ xa đời
Chưa được thấy xuân quê hương đổi mới

Mơ tiếng hát mừng xuân xa vời vợi
Đo đường về bằng nỗi nhớ mênh mang
Kéo thời gian lùi lại tới ngày vàng
Cho ta sống thời quê hương thần thoại

Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 1 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Xuân Đất Khách"